Có nên ly hôn vì chồng cờ bạc không quan tâm gia đình?

5/5 - (3 bình chọn)
Có nên ly hôn vì chồng cờ bạc không quan tâm?” là tâm sự của khách hàng gửi đến các chuyên gia tư vấn hôn nhân gia đình công ty thám tử Hà Nội Sài Gòn Tận Tình.
  Em tên Anh, năm nay em 32 tuổi. Em lấy chồng năm em 25 tuổi. Thời gian gần đây, hôn nhân của em gặp quá nhiều vấn đề khiến em trở nên mệt mỏi bế tắc. Cuộc sống của em đen tối đến mức không nhìn được lối đi. Ban đầu chúng em lấy nhau là vì yêu nhau 6 năm. Chắc mọi người đều hiểu, quen nhau lâu như vậy thì chắc chắn tình cảm cũng chín mùi, sự tìm hiểu cũng sâu sắc rồi đúng không. Em cũng cho là cả hai đều đã thấu hiểu cặn kẽ về nhau. Cùng với sự hối thúc của gia đình hai bên nên chúng em cũng rục rịch cho việc kết hôn. Lúc sắp cưới em cũng rất phân vân vì 2 đứa mang tiếng là quen nhau lâu nhưng chúng em nói chuyện với nhau rất ít. Tuy nhiên, vì yêu lâu và đủ tin tưởng nên em vẫn quyết định chọn anh là người tình trăm năm của mình. Cưới về được 3 tháng thì e có thai và sinh được 1 bé gái. Khởi đầu trong cuộc hôn nhân này suôn sẻ, em nghĩ mọi chuyện đều ổn thôi nếu cả hai cố gắng xây dựng gia đình.
  Gia đình 2 bên cũng khá. Sau cưới chúng em cũng có vốn phòng thân ( vốn này em cất dự phòng chứ không chi tiêu hàng ngày), có nhà ở và xe oto. Nói về tài chính ban đầu thì em tự tin là không thiếu thốn gì cả, thậm chí em thấy mình may mắn hơn rất nhiều cặp đôi khác. Lúc đó e vẫn làm việc nhà nước, lương tháng 2,4 triệu. Anh làm bên công ty tư nhân, lương tháng tầm 7 triệu, anh về đưa em 4 triệu còn lại anh cất. E lo các khoản trong gia đình và cả trả lương cho giúp việc vì 6 tháng e đi làm lại. Khoảng thời gian từ 6 tháng tới khi con em được 20 tháng thì mọi việc trong nhà như giặt giũ, nấu ăn chị giúp việc lo hết. Em và anh đi làm về là cơm nước xong chơi với con 1 tí, rồi e cho con ngủ. A ra phòng khách 1 mình đến trễ mới vào ngủ. Khi con e được 20 tháng tuổi thì e cho giúp việc nghỉ. Và ông nội có vào giúp đc 3 tháng, sau đó e cho bé đi trẻ. 
  Tới khi con em được  26 tháng thì e nghe anh thông báo là anh chơi cá độ đá bóng hết 500 triệu. Đây là một tin chấn động đối với em vì xưa giờ em không hề nghe nói anh là người nghiện cờ bạc, mà lại thua một món tiền lớn đến như vậy. Chưa bao giờ em nghĩ được đến việc anh là một con bạc chính hiệu như vậy, hơn nữa anh còn rất nghiện, nghiện đến mức không thể dứt ra được. Có lẽ vì thời gian này với anh quá thoải mái nên anh chơi cá độ đá bóng( e không hề biết). Ban đầu, anh có ăn được một khoản kha khá. Nhưng khi tiếp tục chơi thì anh lại càng máu và càng bị thua nhiều hơn. Khi nghe anh thông báo như vậy thì e cũng chỉ nói là thôi lỡ sai lầm 1 lần rồi thì thôi, đừng tiếc mà chơi thêm rồi lại thua tiếp. Số tiền này đối với em và gia đình cũng không quá lớn nên vẫn có thể cán đán được. Nhưng em không nói gì với gia đình chỉ đưa tiền a trả nợ Anh hứa là sẽ không chơi nữa. Em tin vào lời anh hứa, nhưng cuối cùng đó lại là lời hứa suông. Anh tiếp tục chơi và lại tiếp tục thua, lúc này thì em nói với gia đình để giải quyết, lại đưa tiền anh trả nợ. Rồi anh lại chơi, lại thua. Em bán xe và nói chug là bao nhiêu tiền em đưa ra hết để trả, ba, mẹ anh cũng đưa tiền, vay mượn nhiều nơi để có đủ trả nợ cho anh. Số nợ tổng cộng tầm 2,5 tỷ. Cuộc sống của hai vợ chồng trở nên khánh kiệt vì thói mê cờ bạc và số nợ quá khủng khiếp của anh.
Có nên ly hôn vì chồng cờ bạc không quan tâm?
  Thời kỳ đó em khủng hoảng về kinh tế, về tinh thần, mẹ anh vì tốn nhiều tiền đâm ra đổ lỗi cho em, nói là em là vợ mà không biết quản lý chồng, tưởng sinh con bé ra như thế nào, chứ sinh con bé ra mà như vậy thì…thực em rất bực, đi làm mà khôn muốn bước chân về nhà. Chồng em còn vay tiền qua lương để trả nợ. Ba mẹ anh có vào ở 1 thời gian cùng chúng em, lúc đó ông bà ở nhà nên phụ tụi em chuyện giặt giũ, bếp núc ( cỡ đc 3 tháng). Tới tháng 3/2016 e quyết đinhh nghỉ việc nhà nước( vì mức lương đó không đủ để lo cho cả gia đình, chồng e lúc này chỉ đưa e 1 tháng 1,5 triệu, cộng 2 người lại không đủ chi tiêu với mức sống ở thành phố).
  E không cho con đi trẻ nữa, gởi bà ngoại và mượn tiền mẹ em vào sài gòn tìm mối lấy vải về bán. 1 tháng sau em mở lên 1 shop vải kinh doanh nhờ mặt bằng nhà mẹ đẻ. Em bán từ 8h sáng tới 7h tối, vì mở shop ở nhà mẹ đẻ, bé con học trường cạnh nhà nên mỗi bữa em đưa con đi học, đón con về và 2 mẹ con ăn cơm, tắm rửa ở nhà ngoại xong mới về nhà. Trong khoản thời gian này em và anh có cãi nhau( từ lúc anh chơi cá độ thua tiền anh đổi tính xấu, tính toán, so đo, gây sự…anh nói anh cả ngày phải lủi thủi 1 mình tự lo ăn uống, cơm nước, giặt giũ…trong khi e nói anh qua nhà ngoại ăn cơm luôn cho tiện thì anh nói là anh có lòng tự trọng, anh không qua đó ăn). Hơn nữa, anh còn sinh ra tính bòn rút tiền bạc, cứ về thấy mặt em là lại đòi em phải đưa tiền.
  Em về nhà mẹ đẻ sống 1 tháng, lúc này em  có viết đơn xin ly hôn nhưng anh không ký. Sau đó vì thương con nên em quay về sống lại với anh. Tới tháng 10/2017 e sinh thêm 1 bé gái. Khi con nhỏ đc 10 tháng thì có 1 việc xảy ra làm e không biết là anh có còn chơi cá độ nữa hay không đó là anh mượn tiền em rể của em ( lúc đó em của em mới đám hỏi với em rể em thôi, vậy mà anh lấy lý do là thiếu nợ đá bóng, giờ sắp phải chạy trốn do giang hồ đòi tới nơi rồi…. mượn nó 400 triệu. Nó nói khéo với nhà e sự việc xảy ra, nên e đã nói với nó là đừng cho chồng em vay, e sẽ không chịu trách nhiêm về khoản nợ đó nếu nó cho chồng e vay. Vì vậy em rể em không cho chồng em mượn, tuy nhiên anh ấy cứ liên tục nhắn tin, gọi điên làm phiền để vay tiền. Em sợ ảnh hưởng đến tình cảm sắp cưới của em gái nên đã đưa 50 triệu của em cho em rể để cho chồng em mượn, việc này tới giờ chồng em vẫn chưa biết tiền đó là của em đưa cho anh và anh cũng chưa trả lại cho em rể em 50 triệu đó, tới giờ em vẫn chưa nghe anh thông báo là nợ nần gì thêm không nhưng em vẫn phân vân là anh còn chơi cá độ và có thể là vay đâu đó tiếp rồi vì anh mượn số tiền quá lớn như vậy).
  Em ở nhà chăm con tới 12 tháng, trong khoản thời gian này thì em chủ yếu là chăm con, còn nấu ăn giặt giũ là anh làm ( nhà em 2 vc với 2 đứa con). Tới 12 tháng thì em bắt đầu địu con qua bên nhà ngoại mỗi ngày để bán hàng. Vẫn bán vải với giờ như cũ từ 8h tới 7h.thời gian này anh đưa bé lớn đi học, chiều em đón về( trường mẫu giáo gần nhà ngoại) tắm rửa, 3 mẹ con ăn xong rồi mới về bên nhà, thường thì 7h30 tối là mấy mẹ con về tới nhà. Vợ chồng em hay cãi nhau với 1 lý do duy nhất là anh nói anh phải giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn 1 mình. Em thì nói anh 1 là đợi em tới 7h về nấu cho ăn, 2 là qua bên nhà ngoại ăn, nhưng anh đều không chịu với lý do là đợi tới 7h thì đói chết rồi, qua nhà ngoại thì anh có tự trọng của anh, anh không đi ăn ké. Nhà có con nít, đồ chơi thì để cho nó chơi, nó cất lại vào rổ là được rồi, còn anh thì cứ đem hết đồ chơi của con bỏ vào kho trên lầu cho khỏi chật, thế là về nhà là mấy đứa nhỏ chúi vào ipad, chứ không có đồ chơi để chơi, tụi nhỏ lấy ra chơi là anh la, anh mắng, bảo là chơi xong rồi ai dọn cho.
Có nên ly hôn vì chồng cờ bạc
  Tới tháng 9/2019 bé lớn vào lớp 1, anh chịu trách nhiệm đưa đi đón về và lo cho nó. Tháng 10/2019 em nhận được 1 đơn hàng lớn may đồng phục cho 1 công ty, vì gặp sự cố nên em vào sài gòn giải quyết và ở trong này gần 1 tháng rưỡi, lúc này bé nhỏ em gửi cho bà ngoại lo hoàn toàn, bé lớn chồng em lo. Khi em về thì em gái em mới sinh con được mấy ngày, không tìm được người giúp việc, mẹ em lại đau( bị u tuyến giáp, lúc đó nhà em còn nghĩ u lành, đúng ra là mẹ đã phải mổ bỏ khối u trước lúc em gái em sinh, nhưng vì thương con, sợ không có người lo cho con gái lúc sinh nên mẹ phải dời ca mổ lại cho tới khi cháu đầy tháng, và khi đi mổ thì phát hiện thực ra là ung thư tuyến giáp), nên em và bé nhỏ qua nhà ngoại ở phụ giúp mẹ nuôi em gái tháng đầu.
  Ban ngày em phải bán hàng, ban đêm thức trông con cho em gái, vì bé em bị xơ tuyến vú nên không cho con bú mẹ được mà phải điều trị.Trong thời gian này em và chồng tiếp tục gây nhau vì anh nói rằng, e k xem đây là nhà, đi miết, ở bên kia thì vui rồi, sướng rồi chỉ có anh và con là phải ở bên ni tự lo ăn uống, giặt giũ…, e không làm được cái gì cho nhà này cả, trong khi tất cả mọi sinh hoạt phí trong nhà là do em trang trải, tiền con đi học, điện, nước, sữa, áo quần, giày dép, sách vở…. Mẹ em được chỉ định điều trị phóng xạ, nhưng ra kiểm tra thì sức khỏe k đủ để điều trị, còn đang bị nhiễm trùng nên giờ phải nhập viện. Nhà mẹ e lại đang sửa, em gái còn ở nhà mẹ em, mỗi ngày em vẫn bán hàng, đưa đón con, lo ăn uống trong nhà, phụ em gái, lo ăn uống cho mẹ có sức điều trị… vậy mà 2 hôm nay lại gây lộn, vẫn lý do cũ: anh phải tự don dẹp, giặt giũ, tự lo ăn uống, em xem thử em có làm được gì cho cái nhà này không? Bên kia thì tới giờ lo chạy quắn đít lên qua nấu ăn, còn bên này thì con mình đói cũng không lo.
  Thực sự em cảm thấy rất mệt mỏi và chán nản chồng em, làm thỉnh thoảng mới đưa cho vợ được 1, 2 triệu, biểu em giờ lo giặt giũ, cơm nước đúng giờ mới được, không chỉ vậy còn phải giữ con, dạy con. Em cảm giác như tính anh giống đàn bà, so đo tính toán những chuyện đàn bà. Nhìn lại đúng là trước giờ em không lo chuyện giặt giũ, nấu ăn cho anh, nhưng hoàn cảnh công việc như vậy, bắt em phải làm sao? Em có thể xin 1 công việc văn phòng tới 5h chiều về, lương tháng 3 triệu, nhưng lúc ấy lấy gì nuôi các con em? Còn 1 shop vải bán hàng từ 8h sáng tới 4h30 chiều thì bán được cho ai? Em nói những điều này đã 3 năm nay, từ lúc em mở quầy cho tới giờ, đến độ có lúc mẹ chồng em vào chơi 1 tháng, thấy công việc của em, có lúc về tới nhà, lo cho con ăn uống, tắm rửa, thuốc thang xong là 9h em mới cầm được bát cơm.
  Mẹ chồng em còn hiểu, còn nói công việc nó vậy phải chịu chứ sao, mà chồng em thì 1 điệp khúc không bao giờ thay đổi, lúc nào cũng nói, qua bên đó ngồi chơi không chớ làm gì, có nhân viên mà, có làm gì đâu, dường như anh không hiểu 1 điều là 1 công ty, 1 của hàng kinh doanh, muốn phát triển thì nhân viên làm 1, xếp phải làm 2, 3 thì mới tồn tại được. Anh luôn cho rằng em qua bên nhà mẹ mỗi ngày, rất vui, rất khỏe, rất nhẹ nhàng, còn anh mỗi ngày đều giặt giũ nấu ăn rất cực khổ. Đã nói rất nhiều lần , nhưng mỗi lần em nói anh đều không chịu nghe và nói là không nghe nữa, vậy đủ rồi, ai sai thì biết, coi thử có làm được cái gì cho nhà này không, ưng thì về ở bên kia luôn đi.
  Thực sự nếu anh không chơi cờ bạc thì em có phải cố gắng kiếm tiền mà nuôi con không, có ai muốn ăn cơm vào lúc 8, 9h tối cơ chứ? Hay ai cũng muốn được 5, 6h về nhà ăn cơm cùng gia đình mà không thể làm được, nói nhiều lần mà anh dường như không suy nghĩ khác được. E đã nói muốn em nấu ăn thì đợi tới 7h em về em nấu, muốn em giặt đồ, phơi đồ thì em giặt cứ để đó cho em, em rảnh em sẽ phơi, đồ em rảnh em sẽ cất,đừng bắt em phải làm khi em không đủ sức , làm việc tới 8h tối mới ăn cơm xong, muốn em giữ con, dọn dẹp…em đâu phải robot. Phát hiện ra em bị xơ nang tuyến vú , điều trị nữa năm nay, e đa nói cho anh biết khi em phát hiện ra, mà chưa lần nào anh hỏi thăm e chữa sao rồi. Không chỉ trong việc cả 2 không thông cảm cho nhau, mà thực sự từ lúc cưói về tới nay là 7 năm có lẽ số lần quan hệ của vợ chồng e không quá 50 lần và chưa 1 lần nào không là kết cục hụt hẫng cho em.
  Lúc mới cưới 2 tuần 1 lần, bây giờ có lúc 3 tháng chưa có 1 lần , e nghĩ anh bị yếu sinh lý, góp ý nhẹ nhàng nhưng không bao giờ anh bỏ vào tai, em không nói nữa, em ngâm rượu cho anh, anh không uống, mua thuốc anh k uống, anh k 1 chút hành động nào trong việc chữa trị này, hàng ngày anh ôm điện thoại, ngày xưa là cá độ, sau đó là cờ tướng, rồi chơi game… mỗi lần em rủ anh đi chơi với con thì thường hay nhăn nhó là mệt… Dường như em thấy hàng 100 chuyện lặt vặt cho đến lớn lao chúng em đều không hợp nhau. Chúng em không bao giờ có chuyện ngồi tâm sự bất cứ điều gì, mỗi lần em nói là anh nói mệt, ngủ đi hoặc là đứng dậy bỏ đi, số câu nói với nhau nhiều nhất là cãi nhau. Em cứ có cảm giác ân hận mãi là vì sao trước lúc cưới, em đã hỏi mình rằng cưới 1 người mà không bao giờ lắng nghe mình nói, về rồi có được không, có yêu nhiều đến mức để cưới hay không, nhưng em lại vẫn cưới anh làm chồng, để rồi bây giờ khi gặp giông bão thì chẳng thể nương tựa vào nhau.
  Với riêng em, em muốn ly hôn để bình yên mà sống, dường như em thấy cuộc đời em cũng đủ mệt rồi, không cần cứ phải nghe câu anh phải tự lo ăn uống, giặt giũ…làm như cưới em về là để có người nấu cho ăn, có người giặt giũ cho vậy. Nhưng 2 đứa con thì e biết tình yêu của mẹ có lớn thế nào cũng không thể thay thế cha được. Thời gian mỗi người cũng chỉ 24h, lo hết 2 đứa e sẽ không vẹn toàn cho con được , mà ly hôn thì biết nuôi đứa nào, bỏ đứa nào. Bởi em biết đứa nào sống với ba nó sẽ trở thành 1 đứa trẻ ích kỷ, xấu tính, không chăm lo học hành…. ( bé lớn lớp 1 thời gian em k có nhà suốt ngày anh rủ nó chơi điện tử cùng anh, cho xem ipad để mình rảnh chơi điện thoại, thường hứa cho bé những thứ bé thích nhưng không tốt để dụ bé làm 1 việc gì đó theo ý mình, rồi xúi con không thương nhà ngoại, không cho bé ngủ bên nhà ngoại dù bé rất yêu ngoại , mà bé bất chấp sự hù dọa của bố ở lại ngủ với ngoại 1 đêm là hôm sau bé về tới nhà sẽ bị bố nói không chơi với con nữa, không dẫn con đi chơi, k mua đồ ăn…làm bé rất buồn và sợ hãi, làm lần sau bà ngoại rủ ở lại ngủ với ngoại 1 đêm thì không dám nói là con sợ ba lắm, ba về ba hù con dũ lắm, con sợ…m).
  Thưc sự giờ em không biết làm sao với cuộc hôn nhân này, mong cho em lời khuyên, em nên ly hôn hay ly thân hay xử trí thế nào ạ? Em mong nhận được sự giúp đỡ ạ, trân trọng cảm ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Hotline Hà Nội 0981.034.312
Hotline Tp.HCM 0932.714.333
HN: 0981.034.312
HCM: 0932.714.333
Gọi ngay