Gia đình không hạnh phúc phải làm sao

5/5 - (2 bình chọn)

Gia đình không hạnh phúc phải làm sao? là câu hỏi của bạn đọc gửi về hòm thư công ty thám tử Tận Tình để nhờ sự trợ giúp của các chuyên gia tư vấn hôn nhân gia đình. Hôn nhân có thể là thiên đường, cũng có thể là địa ngục, tùy thuộc vào cách 2 người vun đắp như thế nào. Những cuộc hôn nhân không hạnh phúc luôn đem đến sự đau khổ và bế tắc. Hãy cùng chuyên gia của Tận Tình tìm hiểu một trường hợp dưới đây để hiểu rõ hơn nhé.

Kính gửi chuyên viên tư vấn tâm lý!

Em năm nay 25 tuổi, cũng mới lập gia đình được nửa năm và đang mang thai gần 5 tháng. Em biết mang thai cần bỏ qua tất cả để tinh thần thoải mái không làm ảnh hưởng đến em bé. Nhưng tâm lý của em trong thời gian này trở nên nhạy cảm, lo âu và căng thẳng hơn rất nhiều. Em gặp rất nhiều vấn đề khi kết hôn và bước vào chung sống cùng gia đình nhà chồng. Đặc biệt là sau thời gian em lấy chồng em cảm thấy rất ngột ngạt và chán nản. Nhiều vấn đề phát sinh đã khiến cho cuộc sống của em như rối tung rối mù cả lên. Vợ chồng em sống chung cùng với gia đình chồng, gia đình chồng em điều kiện kinh tế cũng khá nên 2 đứa em không phải đóng góp gì. Vì vậy về kinh tế tuy vợ chồng mới cưới, cũng đang có con nhưng không phải lo lắng gì nhiều cả. Nhưng gần đây liên tục xảy ra nhiều chuyện làm em rất buồn lòng.

Trước khi cưới em mong muốn được ở riêng nhưng vì gia đình anh chỉ có anh là con trai và 1 chị gái nữa xây nhà sát bên chúng em. Bố mẹ chồng cũng không muốn con trai duy nhất ra riêng vì sau này anh phải phụ trách hương khói cho gia đình. Em cũng hiểu được nỗi khổ tâm này của anh nên cũng không o ép gì hết. Nhà được xây làm ba căn sát nhau, nhà vợ chồng em và nhà bố mẹ chồng thì thông qua với nhau nên 2 chúng em ăn uống sinh hoạt vẫn chung với bố mẹ chồng. Tuy có cổng riêng nhưng đi lại thì vẫn đi bằng cổng bên nhà trên. Dù gọi là có nhiều riêng, có không gian riêng nhưng thật chất vẫn giống như ở chung với cha mẹ chồng. Vì vậy nên tất cả những gì em làm đều bị bố chồng để ý, bố chồng em rất kỹ tính và khó tính. Ông để ý tất cả những hành động của em ngay cả những việc nhỏ nhất. Ông không nói thẳng với em mà thông qua chồng em nói lại. Sự xét nét của ông đã khiến cho cuộc sống của vợ chồng em thêm phần khó chịu và kém thoải mái. Từ khi về nhà chồng em phải luôn cố gắng để ý mọi chuyện để tránh phạm lỗi trong gia đình. Và đến gần đây ông bảo 2 đứa ngồi nói chuyện và ông kể tội em từ lúc mới bước về nhà chồng đến giờ. Em chỉ yên lặng lắng nghe và sau khi ông nói hết em mới giải thích đôi câu nhưng điều đó làm ông không hài lòng. Ông cho rằng em có phần hỗn hào với cha chồng khi không im lặng lắng nghe sự chỉ dạy rồi sửa đổi.

gia đình không hạnh phúc

Ngay từ ngày rước dâu về nhà, chồng em hỏi ý em muốn đi chơi cùng bạn. Em không tiện nói ra nhưng trong lòng thực sự muốn anh ở lại cùng em. Thú thật em có hơi sợ hãi khi một mình sống trong nhà với cha mẹ chồng. Em đành để anh đi để anh biết rằng em chiều theo ý anh. Nhưng khi vừa bước vào cổng trước mặt bao nhiêu họ hàng, em tâm trạng đang buồn vì xa gia đình,tủi thân vì ngày về nhà chồng mà chồng không ở bên thì bố chồng em gọi điện cho chồng em quát mắng ầm ầm, đập đồ đạc trước mặt em. Em thực sự không có lời nào để tả hết tâm trạng em lúc đó nữa. Giữa hoàn cảnh nhà chồng đầy xa lạ mà còn gặp phải tình huống này nữa, em lúng túng và cứ chôn chân chết trân tại chỗ. Cũng may, mẹ chồng dắt em lên nhà, các dì hỏi han và chị chồng rất thương em, dẫn em đi gội đầu để khuây khỏa. Nhờ mọi người an ủi động viên mà em dần bình tĩnh trở lại. Em nói thêm là 2 gia đình em biết nhau từ trước, 2 mẹ là bạn bè của nhau. Chính vì vậy chị chồng và em cũng biết qua nhau trước đây. Em xin kể tiếp là, sau đó anh về và xin lỗi em rất nhiều, anh thương em nhiều hơn. Nhưng đó vẫn là dấu ấn không đẹp mãi trong lòng em.

Còn về bố chồng em thì ông là người rất chi tiết, để ý từng chút 1. Ngược lại thì mẹ em là người hiền lành, dễ tính và rất thương con dâu. Em quét sân mà còn 1 góc không sạch là ông cũng trách móc. Em đang mang thai nên đôi khi trong người không được khỏe nên em chỉ làm được những gì có thể. Đi làm về là em quét sân, sau đó vào cơm nước rồi ăn xong chờ dọn dẹp mới đc nghỉ ngơi. Nhưng gần đây ông nói em chưa biết quán xuyến nhà cửa, ông muốn em quét dọn nhà cửa từ trước nhà này, sang trước nhà em. (2 nhà lầu 2 mặt tiền, đuôi vuông góc ạ) Chăm sóc cây cảnh, bắt sâu cho ông, lau dọn nhà cửa, nấu ăn dọn dẹp, chà nhà vệ sinh. ông còn lên cả trên lầu thấy nhà vệ sinh em ông cũng nhắc. Vì em mang bầu không dám dùng hóa chất nên không thể chà như vậy được nên nhờ chồng nhưng chồng em thì làm biếng không làm, đi làm về là tay ôm điện thoại lên phòng nằm đánh cờ, có khi còn mải mê đánh đến 2h sáng. Kết quả là em bị bố chồng trách móc và xỉa xói của một buổi tối sau khi đi làm về. Ai nói gì chúng em là ông lại về trách móc, yêu cầu chúng em phải làm thỏa lòng cả người ngoài. Thật sự tâm lý phụ nữ mang thai đã rất căng thẳng, em còn công việc riêng của mình mà về nhà lại gặp phải sự xét nét từng li từng tí của ông nữa thì thật sự mệt mỏi vô cùng.

Chồng em làm giáo viên  trường cao đẳng nghề,em thì làm dược sĩ tại trạm xá. Các thây vào chơi ngồi nc vs ông nói 2 đứa phải đi học lên thạc sĩ nữa thì mới có thể tiến thân. Em thân đang mang thai nên ông không nói được nhưng ông cũng trách hồi trước sao không lo học luôn lên. Nhưng nhà đang chuẩn bị mở cửa hàng coffee, em thì đang mang thai làm sao ảnh có thể đi học được. Em nghĩ nếu có học thì cũng 1,2 năm nữa con cứng đã, vs em thì muốn tự lo kinh phí đi học nhưng chồng em hầu như chỉ nghĩ đến xin tiền ba mẹ. Quán cà phê em tính bây giờ bố mẹ lo cho nhưng mốt để dành trả lại bố mẹ để mình cũng tự hào là mình tự lập nên được cái quán này và có trách nhiệm với nó hơn nhưng ảnh thì nói làm vậy chi cho mệt.

Bố chồng em kinh doanh bất động sản nên kiếm tiền cũng rất đc. Em nghĩ học lên để leo lên vị trí cao hơn, cầu tiến trong công việc cũng tốt nhưng cái gì cũng phải phù hợp. Bố chồng em chủ yếu là muốn hãnh diện vs người ngoài vì ông muốn anh lên làm trưởng khoa, rồi hiệu trưởng cơ. Bởi vì anh là con trai duy nhất trong nhà nên cần phải làm nể mày nể mặt gia đình. Nhưng em biết, chồng em không làm được, vì anh không có trách nhiệm vs lời hứa của mình và anh cũng không có ý chí tự lập thì làm sao thực hiện được. Anh cũng chẳng muốn đi học tiếp. Điều  anh đam mê chỉ có cờ, anh mong muốn kiếm được tiền từ cờ cơ. Anh từng bảo rằng em đợi anh 10 năm. Em nghĩ nếu gia đình cứ thế này liệu em có thể đợi anh được không? Bố ảnh trách mắng em là thế, nhưng anh thì không nói lời nào.

gia đình không hạnh phúc phải làm sao

Bố mẹ có trách em qua anh rồi nói với anh những j em không biết nhưng anh bực bội rồi trách lại em, bực bội vì em mà anh bị la mắng, thế là 2 vợ chồng bất hòa. Em dọn dẹp mệt nhọc ảnh chẳng hỏi han, em nghén, em mệt do mang thai anh cũng chẳng bao giờ tìm hiểu em cần gì. Em nói tiền cho con 2 đứa đã để dành hàng tháng đóng hụi và còn dư tiền khi cưới rồi nên lương em để em dùng khi em muốn mua gì, ăn gì và cũng mua đồ ăn cho gđ, đám cưới, điện nước luôn. Mọi khoản đều từ em nhưng khi mẹ nói sao hai đứa không để dư ra khoản nào thì anh yêu cầu em phải tiết kiệm. Mà lương nhà nước có cao gì đâu, em lãnh hàng tháng đc 3tr6 ak. Em phải để thế nào, chẳng nhẽ em nhịn đói để dành tiền. Bố chồng cũng nói chuyện là em không dc nói chuyện gia đình cho ai, cũng không được nói cho bố mẹ đẻ em nghe để bố mẹ buồn. Nhưng ông làm em cảm giác ông có sai nên ông mới sợ như vậy.

Sau bữa nói chuyện ông yêu cầu 2 đứa phải hỏi thăm họ hàng, đi chơi vs hàng xóm thường xuyên hơn, đi qua nhà mẹ vợ chơi 2 ngày trong tuần và thăm chị ruột của ông ở gần đó. Em cũng nói vs ông rằng công việc của em đôi khi phải ở lại cuối giờ để làm thêm nên 5h, 5h30 mới về thì ông trách em 4h 30 đã hết giờ tại sao ngày nào cũng phải về trễ, ông trách em không biết sắp xếp công việc, làm việc không có khoa học. Hôm sau, em đi làm không biết ông đã nói gì với chồng, có lẽ em giải thích ông nghĩ là cãi lại nhưng em đã đợi ông nói xong rồi em mới nói, và em nói rất nhẹ nhàng, em cũng đã nhận lỗi sai về mình, nhưng cũng biện bạch rằng mình cũng đã làm những việc đó chứ không phải không để ý đến. ông nói em cãi lại ông như vậy thì cãi chồng thế nào nữa.

Có lẽ ông đã nói với chồng để em leo lên đầu chồng nên chồng mới nổi nóng tối về la mắng em, nói em leo lên đầu chồng, làm mất sĩ diện của chồng. Tối đó sau khi dọn dẹp, chồng ăn cơm xong đi chơi bên hàng xóm, về nhà ngồi đánh cờ với chú hàng xóm qua chơi. Ông cũng chẳng nói gì (vì ông phản đối anh đánh cờ ) em tủi thân lên phòng khóc một mình, chẳng biết tâm sự cùng ai. Sáng ra, ông la mắng em 1 trận vì sao đã nói rồi không nghe. Không qua hỏi thăm chị của ông. Em nói chồng không nói j em cũng không biết được rằng phải đi ngay. Ông nói em đi 1 mình cũng được mà sao phải chồng đi.

Thực sự em không hiểu sao ông có thể nói ra lời đó. Em mới về còn lạ lẫm, cần chồng làm cầu nối. mà vợ chồng đi chung với nhau có gi sai với cả em đang mang thai cơ mà. Tính ông là cái gì cũng muốn liền ngay tức khắc. Em đang đợi t7,cn ở nhà nghỉ rảnh rỗi 2 vợ chồng qua nhưng nào ngờ….! 3 ngày liên tục như vậy với em thực quá sức chịu đựng. Cả ngày hôm đó em không thể làm việc được, trong đầu em chỉ có suy nghĩ duy nhất là bỏ đi. Em không thể sống thêm 1 khắc nào nữa. Ngay lúc ấy, anh gọi cho em. Anh bảo, anh phải lên sài gòn bây giờ. Em nói vs bố là mai 2 đứa qua nhà bác. Anh ở nhà sao anh không nói mà để em nói, trong khi tâm lý em đang bất ổn, không muốn nói 1 lời nào vs ông ta. Vậy mà anh đang tâm bỏ em lại vs mớ hỗn độn này. Thế là, em quyết tâm ra đi. Em mua trái cây qua thăm nhà bác vs chị chồng xong em chạy lên thành phố nhưng trong lòng vẫn chưa rõ sẽ tn.

Em không muốn qua mẹ vì sợ người ta qua nhà nói mẹ dung tung con gái, sợ mẹ không cho em bỏ đi nên em lên gặp em em trêm SG. Khi ra đi em để lại bức thư cho anh, vì không muốn cả nhà nửa đêm đi tìm nên em nt cho bố mẹ chồng là em lên sg đi đám cưới. Anh gọi điện cho em, em cũng nói đang ở sg, anh nói vài câu rồi cúp máy. Sau khi gặp em em, em đã kể mọi chuyện cho nó nghe. Nó an ủi em rồi khuyên em nên về nhà với bố mẹ em. Kể cho bố  mẹ nghe để giải tỏa mọi chuyện. Vậy là 2 chị em chở nhau về. Em thực thương đứa bé vô cùng, em suy nghĩ về con rất nhiều. Em làm vậy chắc nó trong bụng cũng khó chịu lắm. Nhưng em thật sự sợ hãi căn nhà đó! Thực chất em không suy nghi gi mà chỉ muốn chạy trốn tất cả. Khi về nhà sau khi kể ngọn ngành được lời động viên, bảo vệ của gia đình mà em đã ổn hơn rất nhiều. Mẹ khuyên em làm ngơ tất cả để con chào đời khỏe mạnh, sống 1 vài năm nếu gia đình không thay đổi, áp lực thêm thì em về với mẹ. Chính câu nói đó đã cho em niềm tin để bước trở lại nơi ấy.

phải làm sao khi gia đình không hạnh phúc

Khi trở về, em coi mọi thứ như không có gì, em làm những gì mà ông ta muốn nhưng không phải tất cả. Em phải thương mình, thương cả con nữa chứ. Nên em không thể vì làm hài lòng ông ta mà bản thân mệt mỏi. Em giao hẹn với chồng là về sớm nấu cơm, còn em dọn dẹp. Cứ thế, được 2 ngày sau anh lại đi chơi cờ đến giờ cơm mới về. Em nhắc anh thì anh hứa mai sẽ ko đi nữa. Hôm sau anh có ở nhà thật nhưng em không biết anh lại hứa được nhiêu ngày nữa. Tối hôm kia, em bảo anh sang nhà mẹ chơi, có cả mẹ và chị chồng ở đó. Anh bảo anh mệt để ngày mai. Đến tối hôm sau em bảo anh qua cùng, anh bảo không đi. Cũng có mẹ và chị ở đó. Chị trách anh hứa tới hứa lui. Anh gằn giọng không đi. Còn bảo em làm cà cho bố muối. Em thật sự quá thất vọng về anh. Em im lặng làm xong công việc rồi xin qua nhà chơi. Chị chồng nói với bố chuyện này, bố chỉ nói 1 câu ơ thằng này điên ak. Xong rồi thôi. Mà chính miệng ông mới nói mấy bữa trước nhưng có lẽ chỉ mang tính ép buộc em còn anh thi ông không nói gì. Em lên hỏi anh lần nữa rồi mới đi, nhưng anh quăng 1 câu đang bực mình không đi. Em cũng nói thẳng rằng nhiệm vụ và trách nhiệm của anh là sang thăm bố mẹ chứ không phải anh thích hay không. Anh không có uy tín vs lời hứa của chính mình. Sau đó em qua nhà mẹ chơi đến khi về cũng không nói thêm lời nào nữa. Anh làm em cảm thấy quá thất vọng và tủi thân. Anh không hề có 1 sự tôn trọng,quan tâm đến bố mẹ em cả. Lần nào em rủ anh cũng tránh né. Anh lười vô cùng, anh chỉ muốn quẩn quanh căn phòng để chơi cờ, mua vui với trò chơi này quanh năm suốt tháng.

Em thực sự buồn tủi đến thở không nổi. Trong đầu em bây giờ chỉ suy nghĩ cố gắng khi con 1,2 tuổi. nêu 1 ngày chịu không nổi em sẽ ôm con đi. Mong chuyên gia cho em một lời khuyên được không ạ. Em xin chân thành cảm ơn!

Các chuyên gia tư vấn hôn nhân gia đình xin trả lời bạn câu hỏi:”Gia đình không hạnh phúc phải làm sao?

Chào bạn!

Trước tiên, cảm ơn bạn đã gửi gắm những sự của mình đến trung tâm. Thay mặt trung tâm, chúng tôi xin đồng cảm sâu sắc với câu chuyện của bạn. Thay mặt trung tâm tư vấn tôi đồng cảm sâu sắc với câu chuyện của bạn. Điều đầu tiên chúng tôi muốn khuyên bạn rằng: “ Hãy thật bình tĩnh trong giai đoạn khủng hoảng này”. Sau đó bạn có thể tham khảo một số tư vấn của chúng tôi dưới đây.

Tôi nghĩ câu chuyện của bạn bắt đầu từ những mâu thuẫn giữa bạn và bố chồng bạn. Điều này thể hiện khá rõ trong lá thư tâm sự được bạn gửi về cho chúng tôi. Có thể vì một số lý do nào đó mà bố chồng bạn không có thiện cảm với bạn, từ đó có những hành vi khó chịu với những hành động của bạn, kể cả những hành động nhỏ nhất dù là bạn không sai. Tiếp theo đó, cuộc sống hôn nhân của bạn ngày càng đi vào bế tắc vì chính chồng bạn. Theo tôi nghĩ, anh ta là một người không có lập trường và lường biếng. Nếu như chồng bạn có ý thức nhìn nhận về cuộc sống hôn nhân một cách kỹ lưỡng hơn, yêu thương bạn nhiều hơn phụ giúp bạn một cách nghiêm túc trong công việc thì mọi chuyện sẽ không đi vào ngõ cụt như hiện tại.

Điều đầu tiên, tôi muốn khuyên bạn hãy nhìn nhận và xem xét thật kỹ về cuộc hôn nhân này một cách thật nghiêm túc. Ở thế kỳ hiện đại này, ly hôn không còn là một câu chuyện nghiêm trọng mà đôi lúc nó còn là cách giải thoát tốt nhất cho cuộc sống của bạn lúc này. Việc thứ nhất bạn cần làm lúc này, đó chính là ngồi lại nói chuyện với bố chồng mình và chồng mình một cách nghiêm túc nhất. Hãy hỏi bố chồng bạn về những khó chịu trong lòng ông về bạn để tìm ra hướng giải quyết tốt nhất, giải quyết những khúc mắt trong lòng bạn với bố chồng để gia đình hòa thuận hơn. Nếu sau khi nói chuyện nghiêm túc với nhau mà vẫn không tìm ra hướng giải quyết, bố chồng bạn vẫn khắt khe và hằn học với bạn thì tôi nghĩ: Không phải vì một lý do nào mà bố chồng bạn ghét bạn, đơn giản vì ông ta không thích mà thôi.Còn về phía chồng bạn, hai vợ chồng hãy ngồi lại với nhau xem xét mọi chuyện, sau đó hãy nói với chồng bạn về những khó khăn của bạn trong lúc này, mong nhận được sự cảm thông từ anh ấy. Sau lần nói chuyện này, nếu mọi chuyện vẫn không có hướng giải quyết thì tôi nghĩ chia tay là hướng giải quyết tốt nhất cho bạn lúc này.

Đừng nghĩ rằng con cái sẽ không hạnh phúc và bị tổn thương nếu cha mẹ ly hôn, trẻ con thời nay suy nghĩ rất tiến bộ, nó sẽ thấy hạnh phúc và chấp nhận vui vui với điều đó hơn là phải chứng kiến các bạn như vậy. Ly hôn cũng không có nghĩa là một trong hai mất con, luật pháp pháp sẽ xử rất công bằng và quyền và nghĩa vụ nuôi con.

Điều cuối cùng, tôi mong bạn có thể vượt qua khoảng thời gian khó khăn này, thật đáng tiếc nhưng hãy bình tĩnh và lạc quan lên vì chính bạn và vì các con của bạn nhé. Mong rằng mọi điều may mắn sẽ đến với bạn.

Công ty thám tử Tận Tình:
Hotline/zalo/telegram/viber: 0981.034.312
Email: thamtutantinh@gmail.com
Website: https://thamtutantinh.com/
FB: https://www.facebook.com/thamtutantinh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Hotline Hà Nội 0981.034.312
Hotline Tp.HCM 0932.714.333
HN: 0981.034.312
HCM: 0932.714.333
Gọi ngay